Tôi vẫn nuôi hy vọng được làm dâu nhà anh

10:04, 21/09/2017

Anh từ chối nhận con, vì cho rằng đứa trẻ không phải là con mình. Nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng, một ngày được làm dâu nhà anh…

Anh từ chối nhận con, vì cho rằng đứa trẻ không phải là con mình. Nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng, một ngày được làm dâu nhà anh…

Anh từ chối nhận con, vì cho rằng đứa trẻ không phải là con mình. Nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng, một ngày được làm dâu nhà anh… (Ảnh minh họa)
Anh từ chối nhận con, vì cho rằng đứa trẻ không phải là con mình. Nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng, một ngày được làm dâu nhà anh… (Ảnh minh họa)

Anh hơn tôi 4 tuổi, chúng tôi yêu nhau được 1 tháng thì đi quá giới hạn. Ngày nhận lời yêu anh, tôi vừa chia tay người cũ, tôi lao vào cuộc tình với anh chóng vánh, cũng là để quên đi mối tình kéo dài 2 năm với người kia. Anh nghen với quá khứ của tôi, nên thường đặt ra câu hỏi, tại sao tôi lại yêu anh, tôi có yêu anh thật lòng không, tôi đã quên hẳn người kia khi đến với anh không?.

Tôi cố chứng minh cho anh tình yêu của mình dành cho anh là mãi mãi, nên đã đi quá giới hạn tình yêu sau 1 tháng hai đứa yêu nhau. Tôi mang bầu, anh đưa tôi đi khám thai. Bác sĩ nói, tôi đã mang bầu được gần 3 tháng, trong khi đó, chúng tôi mới quan hệ được 2 tháng.

Anh nói đứa trẻ trong bụng tôi không phải là con anh, mặc cho tôi giải thích, van xin. Anh bỏ đi, không một lần quay lại, tôi tìm đến nhà, mẹ anh cũng nói đứa trẻ chắc gì phải con anh và yêu cầu tôi để cho gia đình bà yên ổn.

Mọi người khuyên tôi phá bỏ cái thai, còn tôi muốn chứng minh cho anh thấy rằng, đứa trẻ trong bụng là con của anh chứ không phải người nào khác. Tôi sinh con ra trong hờn tủi và sự ghẻ lạnh của người thân, gia đình. Bố mẹ tôi xấu hổ vì tôi mang bầu, mẹ tôi khóc suốt ngày vì bị bố chửi mắng không biết dạy con, nên tôi bỏ đi thật xa, không liên lạc với ai trong gia đình nữa. Một mình sinh con, nuôi con.

Đứa trẻ sinh ra giống anh như đúc, tôi cố gắng liên lạc với anh để nói rằng đứa trẻ là con anh, nếu cần anh có thể đi xét nghiệm ADN, nhưng không được. Bạn bè anh cũng nói, đứa trẻ giống anh như đúc, nhưng anh vẫn không thừa nhận đứa trẻ là con mình.

Mọi người khuyên tôi quên anh đi, hãy tự mình nuôi con, vì anh không xứng đáng được làm cha, nhưng tôi vẫn không thể quên được anh. Vẫn nuôi hy vọng, một ngày anh sẽ đến nhận con, và cưới tôi, tôi được làm vợ anh, làm dâu mẹ anh. Con tôi có một mái ấm gia đình trọn vẹn.

Theo Báo Đất Việt