Tôi đi tân trang “cái ngàn vàng”

10:40, 24/11/2009

Chúng tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc, cùng nhau vượt qua những khó khăn thử thách sau hôn nhân để tạo lập kinh tế gia đình và nuôi dạy con cái lớn khôn. Vì thế, tôi luôn tự hào về những gì mình có.

Vợ chồng tôi yêu nhau trong khoảng thời gian ngắn đã kết hôn, những tưởng sẽ gặp nhiều trục trặc do không hiểu nhau mang lại. Thế nhưng chúng tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc, cùng nhau vượt qua những khó khăn thử thách sau hôn nhân để tạo lập kinh tế gia đình và nuôi dạy con cái lớn khôn. Vì thế, tôi luôn tự hào về những gì mình có.

Chồng tôi là sếp ở một cơ quan không lớn nhưng uy tín ở thị xã nhỏ bé nơi gia đình tôi đang sinh sống. Người dân ở đây thường lấy gia đình tôi làm gương. Điều đó luôn làm tôi thấy vui, thấy hãnh diện mà không có chút gì vương vấn, nhưng khi đã qua tuổi 30 thì tôi bắt đầu lo lắng. Tôi hồ nghi rằng cuộc sống hạnh phúc mà mình đang có sắp sửa có biến động. Tôi lo mỗi khi chồng đi công tác vắng, lo những lần anh ấy về trễ không ăn cơm nhà. Tôi bắt đầu tưởng tượng ra rằng chồng tôi được nhiều người để ý chăm sóc, trong đó đa phần là các cô gái trẻ và đó là lý do mà thỉnh thoảng anh không còn mặn nồng, không còn nhiệt tình khi ở bên vợ. Tôi suy nghĩ rất nhiều để cố tìm ra những phương án khiến chồng chỉ say mê với tôi mà không mảy may suy nghĩ về người khác. Tôi lên kế hoạch mua sắm quần áo, sửa lông mày, cắt uốn tóc, chịu khó làm dáng và trang điểm mỗi khi ra đường đặc biệt là khi cùng chồng sánh bước đến những nơi sang trọng. Anh tỏ ra ngạc nhiên và thích thú với sự đổi mới của vợ, anh động viên tôi rất nhiều khiến tôi vui và hạnh phúc vô cùng. Nhưng tôi vẫn chưa cảm giác được sự thay đổi từ anh trong chuyện chăn gối. Anh vẫn điềm đạm vẫn nồng nàn chứ không có gì bứt phá. Tôi suy diễn rằng thái độ của chồng như thế là tôi chưa gây ấn tượng mạnh với anh và cũng có nghĩa là công cuộc chinh phục chồng của tôi mới chỉ dừng lại ở bề ngoài chứ chưa đi vào nội tâm.

Lịch làm việc, hội họp của anh ngày càng dày thêm, anh lu bù với công việc nên khá mệt mỏi. Tôi chăm sóc anh chu đáo hơn, bồi bổ hơn cho anh để anh có sức khỏe tốt làm việc và hy vọng cũng được anh đáp lại. Một điều làm tôi trăn trở đó là cơ thể bị xuống cấp khi có tuổi cũng như những phụ nữ khác thì tôi lại thấy mình luôn hào hứng với chuyện phòng the, có vẻ còn hơn trước kia. Càng có nhu cầu tôi lại càng để mắt đến chồng nhiều hơn, chỉ sợ anh lang thang phung  phí mà không dành tình cảm cho vợ. Mỗi khi vợ chồng gần gũi, tôi thường thể hiện tình cảm mãnh liệt và đòi hỏi cao độ để ảnh hiểu và đáp ứng. Đầu tiên anh còn hòa nhịp được với tôi nhưng sau đó anh lại tỏ ra mệt mỏi vì khả năng có hạn. Tôi dù có sốt ruột muốn biết nguyên nhân cũng không dám hỏi thẳng tại sao anh lại cư xử như vậy. Không hiểu sao sự tươi mới của vợ không tương xứng với nhu cầu của anh hay anh đã chán tôi rồi? Tôi buồn bã vì thấy mình đã cố gắng hết sức, bản thân tôi cũng thấy mình thay đổi khá nhiều rồi mà sao không thấy hiệu quả mấy?

 Ảnh minh họa - Internet
Ảnh minh họa - Internet

Giữa lúc đó cô em họ đi công tác qua vào chơi. Cô ấy hỏi chuyện và biết tôi đang bức xúc không tìm ra lối thoát bèn mách nhỏ tôi một phương pháp mà cô ấy cho rằng tối ưu. Theo cô ấy thì một trong những nguyên nhân làm các đức ông chồng chán vợ là do vùng kín đã xuống cấp nên không còn đủ độ hấp dẫn. Cô ấy trách tôi chỉ lo hình thức bên ngoài mà chẳng chịu quan tâm trùng tu nâng cấp bên trong thì sao chồng không xao nhãng. Theo cô em tôi thì phụ nữ hiện đại là phải biết đổi mới mình theo cách hiện đại mà làm cái đó hẹp lại đâu có tốn nhiều thời gian. Những lời cô em họ khiến tôi tràn trề hy vọng. Cô ấy giục tôi thu xếp lên nhà cô ấy ở thành phố vài ngày, cô ấy sẽ đưa tôi đi tân trang lại cái ngàn vàng. Nhưng tôi còn chưa dám quyết định vì nhỡ chồng tôi biết, anh lại ngăn cản thì sao? Cô ấy bảo không nên nói thật mà hãy nghĩ ra lý do nào đó để khi vợ trở về anh ấy mới có cảm giác ngất ngây vì được thưởng thức “bình cũ rượu mới”. Sắp xếp ổn thỏa việc ở cơ quan, tôi mới nói với anh về kế hoạch lên thành phố công tác trên thành phố của mình. Được cái chồng tôi  tin tưởng vợ nên khi tôi trình bày về “chuyến công tác” này, anh rất vui vẻ và dặn dò cô em họ phải chăm sóc chị. Bình thường tôi ít phải công tác, mỗi lần chỉ trong thời gian ngắn nên chuyến đi này là chuyến đi dài nhất từ trước đến giờ. Trong lòng tôi cũng thấy áy náy vì đã không nói cho chồng biết sự thật và băn khoăn không hiểu mọi chuyện sẽ thế nào nếu tôi vắng nhà. Nhưng cô em họ tôi đã gạt đi, cô ấy chỉ cần nhấn mạnh mục đích cuối cùng là tôi có đủ quyết tâm lên đường.

Có đến thành phố mới biết dịch vụ thu hẹp âm đạo nhan nhản khắp nơi, cô em dẫn tôi đến một phòng khám mà theo cô ấy thì bác sỹ ở đó rất mát tay. Tôi hơi do dự và định hỏi tại sao cô ấy không dẫn tôi đến bệnh viện phụ sản cho an toàn. Nhưng nhìn vào sự tự tin đến tôn thờ của cô ấy tôi chỉ biết ngoan ngoãn làm theo những chỉ dẫn của bác sỹ.  Sau khi hoàn tất các thủ tục đăng ký, tôi được bác sỹ ưu tiên làm trước vì ở xa. Tôi rụt rè hỏi về trình tự công việc thẩm mỹ, hỏi về kết quả sau khi làm, những mối nguy hiểm có thể xảy ra… Và bác sỹ đã làm tôi yên lòng. Dường như vị bác sĩ đó đã quen trả lời những câu hỏi tương tự như vậy. Sau khoảng 15 phút tôi đã hoàn toàn yên tâm với “đồ nghề” mới của mình và khấp khởi hi vọng vào sự kỳ diệu của phép nhiệm màu. Tôi phải ở lại nhà cô em họ 1 tuần cho vết khâu liền hẳn.

Ngày đầu chưa có gì đặc biệt ngoài cảm giác đau đớn do hết thuốc tê. Ngày thứ hai, vết khâu sưng nề khiến tôi có cảm giác đau hơn rất nhiều. Tôi lo lắng thì cô em an ủi không vấn đề gì. Sang ngày thứ ba, thứ tư tôi thấy vô cùng khó chịu, người hơi ngây ngất sốt. Không chịu dựng được nữa, tôi hối thúc cô em đưa đến bệnh viện. Tại đây bác sĩ khám và cho biết tôi đã bị nhiễm trùng rất nặng do vết khâu từ mấy hôm trước không đảm bảo vô trùng. Tôi như người vừa rơi xuống vực, tôi không hề nghĩ đến hậu quả này, tôi đã hy vọng biết bao nhiêu. Cô em tôi giận dữ gọi điện cho bác sĩ đã thực hiện phẫu thuật cho tôi mắng mỏ tơi bời. Còn tôi trong lúc này chỉ biết chấp nhận nằm viện điều trị cho bình phục.

Tôi chưa kịp nghĩ ra cách gì để nói với chồng thì đột nhiên anh tới thăm tôi. Nhìn thấy chồng từ xa mà tôi không kìm được nước mắt. Anh không trách gì tôi, cứ an ủi vỗ về để tôi yên lòng. Anh bảo tự nhiên thấy sốt ruột, gọi điện đến cơ quan tôi hỏi xem tôi đi công tác thế nào mới biết tôi xin nghỉ phép. Anh gọi ngay cho cô em họ, tất nhiên cô ấy không thể nói dối thêm nữa và anh đã tức tốc đi thăm vợ ngay. Anh ở lại bệnh viện để chăm sóc tôi, ngày nào anh cũng mua sách báo đọc cho tôi nghe. Anh ân cần và chu đáo khiến tôi ân hận vô cùng. Sau gần một tuần điều trị, tôi được xuất viện. Tôi vẫn ngại, không dám hé răng nói về tình cảm của mình thì anh đã chủ động gợi chuyện. Anh nói anh xúc động lắm khi biết vợ vì yêu mình mà phải lặn lội, chịu đau đớn. Anh cho rằng, lỗi của anh chiếm phần lớn vì anh đã quá say mê công việc mà không để ý đến diễn biến tình cảm của vợ khiến cho vợ hoài nghi, lo nghĩ rồi lại phải tự quyết định một mình. Thực ra trong lòng anh chưa khi nào có ý chê vợ, chỉ là do anh bận rộn quá, một phần cũng vì tuổi tác nên “lực bất tòng tâm” trong khi vợ vẫn còn phơi phới như thiếu nữ. Anh không phản đối nếu vợ muốn tân trang lại mình để cuộc sống vợ chồng được lãng mạn hơn. Nếu tôi bàn bạc trước với anh thì anh sẽ sắp xếp để đưa tôi đi làm việc đó tại nơi tin cậy chứ không để tôi “gửi trứng cho ác” như vừa rồi. Tôi lặng im nghe anh nói, lòng  thầm cảm ơn những điều đã trải qua vì nhờ có rủi ro mà tôi hiểu rõ hơn tình cảm sâu nặng anh dành cho tôi. Tự nhiên tôi thấy việc tân trang này là chẳng còn quan trọng nữa. Điều lớn nhất lúc này là tôi đã rũ bỏ nghi ngờ, đã hết lo lắng và cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.

Chúng tôi đã được hưởng sự ngọt ngào của ái ân sau rất nhiều ngày “bế quan tỏa cảng” mà không một chút lăn tăn về “chỗ ấy” nó như thế nào. Một vài lần anh cũng nhắc đến chuyện chỉnh sửa như đã hứa nhưng tôi quyết định: cái cần chỉnh sửa nhất là tính hay nghi hoặc thì tôi đã sửa được rồi và đó là tất cả. Anh không quan trọng thì tôi cũng không có cớ gì để đặt cái đó lên tầm quan trọng, khi nào thấy cần thiết, tôi sẽ chủ động nói với anh…

Theo Gia Đình