Tâm sự của du học sinh khi gần đến ngày 20/11

15:30, 18/11/2009

Dù đi xa, nhưng nỗi nhớ trường, nhớ lớp, nhất là nhớ những người dẫn đường tận tụy lại tràn về trong những ngày này đối với các bạn du học sinh...

Dù đi xa, nhưng nỗi nhớ trường, nhớ lớp, nhất là nhớ những người dẫn đường tận tụy lại tràn về trong những ngày này đối với các bạn du học sinh...

Cứ đến gần ngày nhà giáo Việt Nam, không khí trong lòng các teen lại rạo rực. Không chỉ các teen ở trong nước, các teen du học cũng vậy. Dù đi xa, nhưng nỗi nhớ trường, nhớ lớp, nhất là nhớ những người dẫn đường tận tụy lại tràn về trong những ngày này.

“Thèm”  được về trường cũ

Những dịp bình thường, khi trở về thăm trường cũ, dù  rất nhớ, nhưng cái không khí dường như khác hẳn. Cũng hàng cây đó, ghế đá đó, nhưng cảm giác sẽ rất khác về thăm trường vào đúng ngày kỉ niệm Nhà giáo của trường.

Vào dịp lễ trường, không khí luôn bồi hồi hơn, nhộn nhịp hơn. Những bạn học cũ cùng tụ tập về ôn lại chuyện xưa. Và nhất là các thầy cô sẽ đến thăm dự. Cuối buổi, thường thì cả lớp lại tổ chức qua thăm nhà thầy cô giáo cũ rồi “quậy” một trận tưng bừng. Nhưng tất cả những điều đó, đối với các teen du học xa nhà thì nó chỉ nằm trong ý nghĩ.

Một số teen du học bày tỏ nỗi nhớ trường tha thiết. Thậm chí, có đôi chút nghen tị với những bạn có thể cùng nhau về thăm thầy cô, về thăm mái trường xưa yêu dấu.

Thu Minh, 18 tuổi du học sinh Canada bày tỏ: “Mình đi du học được gần 2 năm rồi. Chẳng hiểu sao mỗi dịp đến gần ngày 20/11 mình bỗng thấy nhớ trường, nhớ thầy cô giáo cũ lắm. Mình mong sao có dịp trở về trường cùng các bạn để thăm thầy cô, nhưng có lẽ cho đến lúc mình học xong, mong muốn ấy mới có thể thực hiện được”.

Xa nhà, các teen du hoc chỉ có thể ngồi trước màn hình máy vi tính, lên diễn đàn lớp, hay túm ba túm bảy chat với mấy đứa bạn học cùng, để san sẻ  nỗi nhớ. Thậm chí, ngồi cùng bàn kế hoạch, cùng hẹn sẽ về…Nhưng đó là một cái hẹn “cho đỡ nhớ” mà biết chắc…không thực hiện được.

Xa mái trường, chúng ta sẽ rất nhớ những lúc cười hồn nhiên như vầy. (Ảnh minh họa)

Kỉ niệm của những tháng năm ùa về

Gần ngày nhà giáo, ngoài phố, trong nhà, và cả trên mạng, các teen của chúng ta thường rất xôn xao. Hết những topic bàn bạc sẽ chuẩn bị như thế nào cho ngày nhà giáo, thì lại đến những topic hẹn hò sẽ về trường rồi đi thăm những thầy cô giáo nào…Cũng không ít những topic kể chuyện hay tâm sự gợi lại những kỉ niệm cũ. Ai cũng muốn “tranh thủ” chia sẻ lại chút cảm giác của mình. Thầy cô nào gắn với những kỉ niệm và môn học đó. Các teen lại cùng nhau chia sẻ những câu chuyện năm xưa.

Hoàng Hải, du học sinh Úc kể lại: “Ngày còn đi học lớp 10, mình rất lì lợm và quậy phá. Tiết nào mình cũng ngồi quay trước quay sau và ngồi  “trêu hoa, ghẹo nguyệt”. Rất nhiều thầy cô than phiền, la rày về mình, bắt mình xuống phòng giám thị làm kiểm điểm thậm chí đuổi mình ra khỏi lớp. Nhưng riêng chỉ có cô chủ nhiệm mình. Cứ vào dịp cuối tuần, cô lại “đến tận nhà thăm mình”, rồi bảo ban khuyên nhủ. Cô luôn bảo vệ mình và xin cho mình được vào lớp. Ròng rã suốt cả nửa năm học, mình cũng nhận ra và thấy thương cô nhiều lắm.

Giờ mình đi du học rồi, mình chỉ muốn có dịp được về lại trường thăm cô mà không biết làm sao. Mình sẽ cố gắng học tốt để sớm có dịp về thăm cô.

Không chỉ  riêng Hoàng Hải, có rất nhiều teen chia sẻ những kỉ niệm của mình những ngày đi học. Chính những teen ngày còn học ở Việt Nam thì quậy phá, nghịch ngợm. Nhưng khi xa trường lại nhung nhớ, không nguôi.

Ước mơ rằng có thể quay trở lại những tháng ngày đi học

Khi được hỏi về cảm xúc và kỉ niệm, đến 90% các teen cho biết rằng, khi đi học thì cảm thấy chán ngán. Nhưng khi vừa xa nhà, vừa xa trường, lại thèm cái cảm giác bị kèm cặp, thèm cái cảm giác được thầy cô mắng mỏ, quan tâm.

Minh Long, 19 tuổi chia sẻ: “Ngày trước mình “ngán” nhất là mỗi sáng thức dậy phải đến lớp. Khi mình vừa ngủ dậy thì mình chỉ ước hôm nay sẽ là ngày nghỉ. Mình vẫn nhớ rõ cái cảm giác, sợ nhất lúc thầy cô giở sổ ra gọi tên lên trả bài. Rồi thấy sợ khi được thầy cô “hỏi han” chuyện học hay quan tâm về những lỗ hổng kiến thức của mình. Những khi ấy mình chỉ thầm ước rằng không gọi trúng tên mình. Hay mình có thể “tàng hình” trong những tiết học.

Thế mà chẳng hiểu sao, khi xa nhà. Mỗi sáng thức dậy không còn phải cuống cuồng chạy đi học trong tấm trạng lo bị trả bài. Cũng không còn phải lo có người quan tâm như thế. Vì mình đã lên đại học toàn “thân ai, người ấy tự học”. Mình lại thấm thía và thèm thuồng sự quan tâm như ngày còn ngồi trong trường cũ, thèm thuồng cảm giác lo sợ, hồi hộp khi đến giờ trả bài.

Không chỉ riêng Minh Long, rất nhiều teen bày tỏ sự tiếc nuối và mong muốn trở lại mái trường xưa, ngồi vào chỗ cũ dù chỉ một lần.

Muốn gửi gắm những tình cảm chân thành

Và sau những nỗi nhớ nhung da diết ấy, điều các teen du hoc xa nhà muốn gửi gắm nhiều nhất chính là những lời chúc đến những thầy cô thân yêu của mình. Các teen đa phần không thể về thăm trường được, nên  đành “nhờ” bạn bè nhắn nhủ những lời nhắn và những tâm sự của mình đến cho thấy cô thân yêu. Và ....một trong những lời tâm sự đó là cuộc hẹn ghé thăm gần nhất, trong đợt tới về thăm nhà.

Theo Kênh 14