Con lớn thêm chừng nào, tôi hận anh thêm chừng đó

15:22, 08/03/2017

Những người phụ nữ khác sinh con được cả gia đình chào đón, còn tôi lẳng lặng một mình, bố mẹ, anh chị em cũng không có ở bên…

Những người phụ nữ khác sinh con được cả gia đình chào đón, còn tôi lẳng lặng một mình, bố mẹ, anh chị em cũng không có ở bên…

Tôi và anh yêu nhau, anh hứa hẹn sẽ làm đám cưới, chúng tôi đã đi chụp ảnh cưới và lên kế hoạch đầy đủ cho một đám cưới không xa. Nên chuyện đi quá giới hạn tình yêu cũng dễ hiểu, nhưng khó hiểu ở chỗ là, sau khi biết tôi mang thai, anh quay ngoắt 180 độ, anh nói đứa trẻ chưa chắc đã phải là con của anh mà là con của một người nào đó.

Trong khi, từ khi quen anh, yêu anh, tôi chẳng có ai khác ngoài anh, tính tôi như thế nào, anh thừa hiểu!

Ngày cưới đã ấn định, anh và gia đình cũng đã lên nói chuyện với gia đình tôi, bạn bè, người thân của tôi đang háo hức đến đám cưới của tôi, để được nhìn mặt chú rể.

Vậy mà, anh điện thoại nói với bố mẹ tôi hủy cưới và đưa ra lý do tôi có người khác, và đứa con trong bụng là không phải của anh, để bố mẹ và mọi người trong gia đình chửi rủa tôi.

Họ bắt tôi bỏ cái thai đi, nhưng tôi không muốn làm như vậy, tôi muốn chứng minh cho họ và cả anh thấy rằng đó là con của anh và tôi, chứ không phải của ai đó như điều anh khẳng định!

Bố mẹ không chấp nhận tôi giữ lại cái thai, tôi cũng không còn mặt mũi nào để ở nhà với bố mẹ, không còn mặt mũi nào để tiếp tục đến nơi làm việc sau bao nhiêu chuyện đã xảy ra với mình.

Tôi sợ những ánh mắt dòm ngó, thương hại và soi mói, tôi sợ nghe tiếng ai đó xì xèo sau lưng mình. Nên tôi quyết định bỏ lại tất cả công việc, gia đình, bạn bè và ôm cái bụng ra đi.

Tôi tìm một công việc khác, vất vả hơn công việc cũ để kiếm tiền chờ ngày sinh nở. Nơi tôi ở chẳng cách xa gia đình là bao nhiêu, nhưng tôi không nói cho ai biết. Tôi biết ở nhà, bố mẹ đang khổ vì tôi, mang tiếng vì tôi, nhưng tôi chẳng có cách nào khác được.

Ở đây, một mình, tôi cũng chẳng sung sướng gì hơn, tôi sinh con một mình, không có gia đình, người thân, hay bạn bè ở bên cạnh. Ngày con tôi chào đời, cũng chỉ có một mình tôi và các bác sĩ của bệnh viện, họ cứ hỏi tôi, gia đình đâu, bố đứa trẻ đâu,… còn tôi chẳng biết nói gì ngoài khóc, thương cho mình, thương con con và hận người đàn ông đã làm khổ mẹ con tôi.

Con càng lớn càng giống anh, mỗi ngày, nhìn con khôn lớn hơn thêm chừng nào, tôi lại hận anh thêm chừng đó.

Theo Báo đất Việt